Lời bài hát Trái tim của gió. Lại nhìn vào dòng thư của anh. Mà ngỡ như chưa hề thức giấc. Ɲhìn qua hai hàng câу trước sân. Vừa mới xanh tươi có đôi lần. Ϲầu thang kia còn in dấu chân. Ɓàn chân vô tình đã mãi xa. Ɓàn taу anh đã cố với lấу. Một cơn gió haу là trái Nghe ca khúc My Love của Westlife cực hot chất lượng 320kbps, nghe và tải lời bài hát My Love mp3 về làm nhạc chờ hay nhất hiện nay. '; html += ' Những thông tin có đánh dấu ( * ) là bắt buộc nhập. Lời bài hát Lời của gió- Duy Thái, ca sĩ: Tấn Minh, Bằng Kiều, Hồng Nhung, Lam Trường, Quang Vinh, . Loi bai hat Loi cua gio lyrics. Tấn Minh, Bằng Kiều, Hồng Nhung, Lam Trường, Quang Vinh, Hà Anh Tuấn, Ánh Tuyết, Quang Linh, Ái Hay wá chị là thần tượng của em. Vũ Hạ Thư 01/10/17 20:26 Ghi chú về lời bài hát Vì anh là gió. Lời bài hát Vì anh là gió - Wendy Thảo liên tục được cập nhật đầy đủ các thông tin về nhạc sĩ, ca sĩ thể hiện, năm sáng tác, mp3 cũng như video clip (youtube) tại loibaihat.biz Lời Bài Hát Lá Thư Gửi Thầy. Vẫn nhớ mãi những tháng năm ngồi bên sân trường. Gió điù hiu, lá phượng rơi sao thiết tha. Khẽ nhắm viết lên tên của thầy lên tim. Để ghi nhớ công ơn lớn lao. Sẽ nhớ hoài hình bóng của người thầy thân thương,cùng bao Ver 1 : Tỉnh dậy sau giấc mộng cô đơn lại hiện về Ngày tháng cũ tim ráng ngủ Ta chẳng quên được lời thề Là ngày trở về cầm trên tay nhành Lưu Ly còn bỡ ngỡ Bức tranh Ta vẽ vết mực loang nàng tô thơm chứ đừng chờ Ta đánh trận ngoài phương xa giữ nước non này một cõi Cờ đến tay giặc xâm lấn Ta chẳng thể làm khác rồi Nàng ở nhà giữ sức khỏa những nỗi buồn rồi qua thôi Hãy PRbg. Lời bài hát Lá Thư Của GióCa sĩ Jack - J97Thời gian là thước đo cho lòng tin thêm vững chãi ở 1 làng quê nhỏ, nơi đó nàng A sở có mối tình thật đẹp với một chàng trai mang sứ mệnh bảo vệ đất nước và năm 938 là một trận đánh của quân dân Việt Nam - thời đó gọi là Tĩnh Hải quân và chưa có quốc hiệu chính thức - do Ngô Quyền lãnh đạo với quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng. Kết quả, quân dân Việt Nam giành thắng lợi. Đây là một trận đánh quan trọng trong lịch sử Việt Nam. Nó đánh dấu cho việc chấm dứt hơn 1000 năm Bắc thuộc, nước Việt tiến vào thời kỳ xây dựng nhà nước phong kiến độc lập lâu dài. [Ver 1] Tỉnh dậy sau giấc mộng cô đơn lại hiện về Ngày tháng cũ tim ráng ngủ ta chẳng quên được lời thề Là ngày trở về cầm trên tay nhành lưu ly còn bỡ ngỡ Bức tranh ta vẽ vết mực loang nàng tô thơm chứ đừng chờ Ta đánh trận ngoài phương xa giữ nước non này một cõi Cờ đến tay giặc xâm lấn ta chẳng thể làm khác rồi Nàng ở nhà giữ sức khỏa những nỗi buồn rồi qua thôi Hãy để ta yên tâm vững bước nàng về đi kẻo trời tối Ta bước đi mà lòng đau thắt nhớ cảnh nhà và quê hương Nhớ bữa cơm chính tay nàng nấu, nhớ những ngày lội gió và sương Ta nhớ những đêm trăng sáng ta ngồi kề cận bên nhau Nhớ mùi hương khói bếp nghi ngút bên hồ nguyệt còn chưa phai dấu Ước chi ta là con đơm đốm đậu trên tay nàng A Sở Ước chi ta là trang giấy trắng in tiểu thuyết hãy còn dang dở Bên rèm khuya ai vén mở để hoa kia đông lại nở Bước chân ta về trên cát hỡi nàng ơi chắc còn nhớ? [Mel] Có cơn gió có mùa thu, bước chân ai lẻ loi bên đường Dòng sông vắng người yêu thương ai chờ ai hoài vấn vương? Những yêu dấu những buồn vui sớt chia nhau những khi đông về Còn nơi đó hoài trong ta biết bao ngày qua ha hà! [Ver 2] Giáp khiêng nằm trong tay Bước chân ta tung bay Ngựa ơi ngừng thúc đẩy Đánh không cho chúng chạy Mai ta về phương Bắc nơi quân thù đánh chiếm quê ta Nơi biết bao anh hùng nằm xuống giữ nước nhà những đêm vất vã Ta là lính, quyết ra đi phải giữ một lòng Đánh cho quân thù nằm xuống dù máu ta có chảy thành dòng Nếu một mai ta vẫn còn sống Nếu một mai chẳng hóa hư không Ta sẽ về với miền đất trống, về với nàng về với dòng sông Nhưng không! Ta trách duyên hay là trách trời Trách do ta là mơ mộng hảo hay tâm ta chẳng động ý trời Trên đường lên Tiên Sơn ứng cứu ta chẳng may bị giặc mai phục Địch thì đông còn ta thì ít chắc trận này là ngày kết thúc Ta chỉ tiếc là chưa ôm nàng nói khẽ được vài câu Ta chỉ tiếc hứa hẹn với nàng, sẽ sống trọn cùng nhau Ta chỉ tiếc không nhìn hoa nở thoang thoảng hương lúc ban đầu Khi nàng đọc hết lá thư! Ta xin nợ đến ngàn sau [Mel] Có cơn gió có mùa thu, bước chân ai lẻ loi bên đường Dòng sông vắng người yêu thương ai chờ ai hoài vấn vương? Những yêu dấu những buồn vui sớt chia nhau những khi đông về Còn nơi đó hoài trong ta biết bao ngày qua ha hà! Xem toàn bộ PlayList Liên Quan VIDEO LIÊN QUAN BÀI HÁT LIÊN QUAN Bài hát Thư Của Gió - Kiên Trịnh Vài tia nắng khẽ rơi trên ô cửa sổ nhà tôi Gió lên! Gió cuốn mây bay ngang thềm... Và em có thấy tiếng reo vui đùa của đàn chim? Chuyện tình yêu, sao mãi em mơ những điều vô nghĩa? [ĐK] Ruri ruri~ Cuộc đời là thế em ơi Mong đợi gì xa xôi? Sớm mai Rồi sẽ qua cơn mơ dài Và trời lại xanh trên những mái đầu... Gió sẽ mang theo câu chuyện tình buồn ngày hôm qua, Và xanh rất xanh, tia nắng ghé bên hiên nhà! Vài tia nắng khẽ rơi trên ô cửa sổ nhà tôi Gió lên! Gió cuốn mây bay ngang thềm... Và em có thấy tiếng reo vui đùa của đàn chim? Chuyện tình yêu, sao mãi em mơ những điều vô nghĩa? [ĐK] Ruri ruri~ Cuộc đời là thế em ơi Mong đợi gì xa xôi? Sớm mai Rồi sẽ qua cơn mơ dài Và trời lại xanh trên những mái đầu... Gió sẽ mang theo câu chuyện tình buồn ngày hôm qua, Và xanh rất xanh, tia nắng ghé bên hiên nhà! Rồi một ngày kia Nắng sẽ mang theo màu tình yêu mới. Và tôi Khẽ đến bên em ngồi và nói Ruri ruri~ Ca khúc Lá Thư Của Gió do ca sĩ Jack - J97 thể hiện, thuộc thể loại Rap Việt. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát la thu cua gio mp3, playlist/album, MV/Video la thu cua gio miễn phí tại Thời gian là thước đo cho lòng tin thêm vững chãi ở 1 làng quê nhỏ, nơi đó nàng A sở có mối tình thật đẹp với một chàng trai mang sứ mệnh bảo vệ đất nước và năm 938 là một trận đánh của quân dân Việt Nam - thời đó gọi là Tĩnh Hải quân và chưa có quốc hiệu chính thức - do Ngô Quyền lãnh đạo với quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng. Kết quả, quân dân Việt Nam giành thắng lợi. Đây là một trận đánh quan trọng trong lịch sử Việt Nam. Nó đánh dấu cho việc chấm dứt hơn 1000 năm Bắc thuộc, nước Việt tiến vào thời kỳ xây dựng nhà nước phong kiến độc lập lâu dài. [Ver 1] Tỉnh dậy sau giấc mộng cô đơn lại hiện về Ngày tháng cũ tim ráng ngủ ta chẳng quên được lời thề Là ngày trở về cầm trên tay nhành lưu ly còn bỡ ngỡ Bức tranh ta vẽ vết mực loang nàng tô thơm chứ đừng chờ Ta đánh trận ngoài phương xa giữ nước non này một cõi Cờ đến tay giặc xâm lấn ta chẳng thể làm khác rồi Nàng ở nhà giữ sức khỏa những nỗi buồn rồi qua thôi Hãy để ta yên tâm vững bước nàng về đi kẻo trời tối Ta bước đi mà lòng đau thắt nhớ cảnh nhà và quê hương Nhớ bữa cơm chính tay nàng nấu, nhớ những ngày lội gió và sương Ta nhớ những đêm trăng sáng ta ngồi kề cận bên nhau Nhớ mùi hương khói bếp nghi ngút bên hồ nguyệt còn chưa phai dấu Ước chi ta là con đơm đốm đậu trên tay nàng A Sở Ước chi ta là trang giấy trắng in tiểu thuyết hãy còn dang dở Bên rèm khuya ai vén mở để hoa kia đông lại nở Bước chân ta về trên cát hỡi nàng ơi chắc còn nhớ? [Mel] Có cơn gió có mùa thu, bước chân ai lẻ loi bên đường Dòng sông vắng người yêu thương ai chờ ai hoài vấn vương? Những yêu dấu những buồn vui sớt chia nhau những khi đông về Còn nơi đó hoài trong ta biết bao ngày qua ha hà! [Ver 2] Giáp khiêng nằm trong tay Bước chân ta tung bay Ngựa ơi ngừng thúc đẩy Đánh không cho chúng chạy Mai ta về phương Bắc nơi quân thù đánh chiếm quê ta Nơi biết bao anh hùng nằm xuống giữ nước nhà những đêm vất vã Ta là lính, quyết ra đi phải giữ một lòng Đánh cho quân thù nằm xuống dù máu ta có chảy thành dòng Nếu một mai ta vẫn còn sống Nếu một mai chẳng hóa hư không Ta sẽ về với miền đất trống, về với nàng về với dòng sông Nhưng không! Ta trách duyên hay là trách trời Trách do ta là mơ mộng hảo hay tâm ta chẳng động ý trời Trên đường lên Tiên Sơn ứng cứu ta chẳng may bị giặc mai phục Địch thì đông còn ta thì ít chắc trận này là ngày kết thúc Ta chỉ tiếc là chưa ôm nàng nói khẽ được vài câu Ta chỉ tiếc hứa hẹn với nàng, sẽ sống trọn cùng nhau Ta chỉ tiếc không nhìn hoa nở thoang thoảng hương lúc ban đầu Khi nàng đọc hết lá thư! Ta xin nợ đến ngàn sau [Mel] Có cơn gió có mùa thu, bước chân ai lẻ loi bên đường Dòng sông vắng người yêu thương ai chờ ai hoài vấn vương? Những yêu dấu những buồn vui sớt chia nhau những khi đông về Còn nơi đó hoài trong ta biết bao ngày qua ha hà! Capo 3[Em]Tỉnh dậy sau giấc mộng cô [D]đơn lại hiện vềNgày tháng [C]cũ tim ráng ngủ Ta chẳng [G]quên được lời thềLà ngày trở [Em]về cầm trên tay nhành Lưu [D]Ly còn bỡ ngỡBức tranh Ta [C]vẽ vết mực loang nàng tô [G]thơm chứ đừng chờ Ta đánh [Em]trận ngoài phương xa giữ nước [D]non này một cõiCờ đến [C]tay giặc xâm lấn Ta chẳng [G]thể làm khác rồiNàng ở [Em]nhà giữ sức khỏa những nỗi [D]buồn rồi qua thôiHãy để [C]Ta yên tâm vững bước Nàng về [G]đi kẻo trời tối Ta bước [Em]đi mà lòng đau thắt nhớ cảnh [D]nhà và quê hươngNhớ bữa [C]cơm chính tay Nàng nấu , nhớ những [G]ngày lội gió và sươngTa [Em]nhớ những đêm trăng sáng Ta ngồi [D]kề cận bên nhauNhớ mùi [C]hương khói bếp nghi ngút bên hồ [G]nguyệt còn chưa phai dấu Ước chi [Em]Ta là con đơm đốm đậu trên [D]tay Nàng A SởƯớc chi [C]Ta là trang giấy trắng in tiểu [G]thuyết hãy còn dang dởBên rèm [Em]khuya ai vén mở để hoa [D]kia đông lại nởBước [C]chân Ta về trên cát hỡi nàng [G]ơi chắc còn nhớ ? Có cơn [Em]gió có mùa [D]thu , bước chân[C] ai lẽ loi bên [G]đườngDòng sông [Em]vắng người yêu [D]thương ai chờ [C]ai hoài vấn [G]vương ?Những yêu [Em]dấu những buồn [D]vui sớt chia [C]nhau những khi đông [G]vềCòn nơi[Em] đó hoài trong [D]Ta biết bao ngày [C]qua … [G]ha… [Em]hà…..! [Em]Giáp khiêng nằm trong tay [D]Bước chân Ta tung bay[C]Ngựa ơi ngừng thúc đẩy [G]Đánh không cho chúng chạy[Em]Mai Ta về phương Bắc nơi quân [D]thù đánh chiếm quê TaNơi biết [C]bao anh hùng nằm xuống giữ nước [G]nhà những đêm vất vãTa là [Em]lính , quyết ra [D]đi phải giữ một lòngĐánh [C]cho quân thù nằm xuống dù máu [G]Ta có chãy thành dòngNếu một [Em]mai Ta vẫn còn sống. Nếu một [D]mai chẳng hóa hư khôngTa sẽ [C]về với miền đất trống , về với N[G]àng về với dòng sôngNhưng [Em]không ! Ta trách [D]duyên hay là trách trờiTrách do [C]Ta là mơ mộng hảo hay tâm [G]ta chẳng động ý trờiTrên đường [Em]lên Tiên Sơn ứng cứu Ta chẳng [D]may bị giặc mai phụcĐịch thì [C]đông còn Ta thì ít chắc trận [G]này là ngày kết thúc Ta chỉ [Em]tiếc là chưa ôm Nàng nói[D] khẽ được vài câuTa chỉ [C]tiếc hứa hẹn với Nàng , sẽ [G]sống trọn cùng nhauTa chỉ [Em]tiếc không nhìn hoa nở thoang thoảng[D] hương lúc ban đầuKhi [C]nàng đọc hết lá thư ! Ta xin [G]nợ đến ngàn sau … Có cơn [Em]gió có mùa [D]thu , bước chân[C] ai lẽ loi bên [G]đườngDòng sông [Em]vắng người yêu [D]thương ai chờ [C]ai hoài vấn [G]vương ?Những yêu [Em]dấu những buồn [D]vui sớt chia [C]nhau những khi đông [G]vềCòn nơi[Em] đó hoài trong [D]Ta biết bao ngày [C]qua … [G]ha… [Em]hà…..! Thời gian.. là thước đo cho lòng tin thêm vững chãi .. ở 1 làng quê nhỏ , nơi đó… nàng A sở có mối tình thật đẹp với một chàng trai mang sứ mệnh bảo vệ đất nước .. và… năm 938 là một trận đánh của quân dân Việt Nam - thời đó gọi là Tĩnh Hải quân và chưa có quốc hiệu chính thức - do Ngô Quyền lãnh đạo với quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng. Kết quả, quân dân Việt Nam giành thắng lợi. Đây là một trận đánh quan trọng trong lịch sử Việt Nam. Nó đánh dấu cho việc chấm dứt hơn 1000 năm Bắc thuộc, nước Việt tiến vào thời kỳ xây dựng nhà nước phong kiến độc lập lâu dài. Ver 1 Tỉnh dậy sau giấc mộng cô đơn lại hiện về Ngày tháng cũ tim ráng ngủ Ta chẳng quên được lời thề Là ngày trở về cầm trên tay nhành Lưu Ly còn bỡ ngỡ Bức tranh Ta vẽ vết mực loang nàng tô thơm chứ đừng chờ Ta đánh trận ngoài phương xa giữ nước non này một cõi Cờ đến tay giặc xâm lấn Ta chẳng thể làm khác rồi Nàng ở nhà giữ sức khỏa những nỗi buồn rồi qua thôi Hãy để Ta yên tâm vững bước Nàng về đi kẻo trời tối Ta bước đi mà lòng đau thắt nhớ cảnh nhà và quê hương Nhớ bữa cơm chính tay Nàng nấu , nhớ những ngày lội gió và sương Ta nhớ những đêm trăng sáng Ta ngồi kề cận bên nhau Nhớ mùi hương khói bếp nghi ngút bên hồ nguyệt còn chưa phai dấu Ước chi Ta là con đơm đốm đậu trên tay Nàng A Sở Ước chi Ta là trang giấy trắng in tiểu thuyết hãy còn dang dở Bên rèm khuya ai vén mở để hoa kia đông lại nở Bước chân Ta về trên cát hỡi nàng ơi chắc còn nhớ ? Mel Có cơn gió có mùa thu , bước chân ai lẽ loi bên đường Dòng sông vắng người yêu thương ai chờ ai hoài vấn vương ? Những yêu dấu những buồn vui sớt chia nhau những khi đông về Còn nơi đó hoài trong Ta biết bao ngày qua … ha… hà…..! Ver 2 Giáp khiêng nằm trong tay Bước chân Ta tung bay Ngựa ơi ngừng thúc đẩy Đánh không cho chúng chạy Mai Ta về phương Bắc nơi quân thù đánh chiếm quê Ta Nơi biết bao anh hùng nằm xuống giữ nước nhà những đêm vất vã Ta là lính , quyết ra đi phải giữ một lòng Đánh cho quân thù nằm xuống dù máu Ta có chãy thành dòng Nếu một mai Ta vẫn còn sống Nếu một mai chẳng hóa hư không Ta sẽ về với miền đất trống , về với Nàng về với dòng sông Nhưng không ! Ta trách duyên hay là trách trời Trách do Ta là mơ mộng hảo hay tâm ta chẳng động ý trời Trên đường lên Tiên Sơn ứng cứu Ta chẳng may bị giặc mai phục Địch thì đông còn Ta thì ít chắc trận này là ngày kết thúc Ta chỉ tiếc là chưa ôm Nàng nói khẽ được vài câu Ta chỉ tiếc hứa hẹn với Nàng , sẽ sống trọn cùng nhau Ta chỉ tiếc không nhìn hoa nở thoang thoảng hương lúc ban đầu Khi nàng đọc hết lá thư ! Ta xin nợ đến ngàn sau … Mel Có cơn gió có mùa thu , bước chân ai lẽ loi bên đường Dòng sông vắng người yêu thương ai chờ ai hoài vấn vương ? Những yêu dấu những buồn vui sớt chia nhau những khi đông về Còn nơi đó hoài trong Ta biết bao ngày qua … ha… hà…..!

lời bài hát lá thư của gió