Khánh Linh: Hôm đầu tiên chụp cùng nhau, Linh cứ tưởng anh là stylist, không thấy anh nói năng gì, chỉ chạy tới chạy lui rất vội vã. Một lát sau mình mới biết anh là chủ thương hiệu. Ấn tượng đầu tiên là anh rất kỹ tính, và có hơi "khó tính". Nhưng sau vài buổi đi
Anh thật hèn nhát khi chờ đợi đến tận bây giờ. Thật đau lòng khi nghĩ về việc em đã đối xử với anh tốt như thế nào mà giờ lại phải nhận những điều này. Anh rất thất vọng vì đây không phải con người mà anh muốn trở thành", người bạn trai nhắn tin cho Pernille. Sau khi đọc tin nhắn, cô Pernille vừa đau buồn, vừa thất vọng và tức giận.
Chỉ mong thế thôi, đến tận cuối cùng Từng giây phút trôi, ánh mắt rạng ngời Cầm tay bước đi, tiếng yêu cất lời Và anh cám ơn cuộc đời này Đã mang em về bên mình để rồi Mỗi sớm mai khi thức dậy, anh nói rằng Hãy yêu anh và bên anh người nhé! Nắm tay anh thật chặt, giữ tay anh thật lâu Hứa với anh một câu sẽ đi chọn tới cuối con đường
Ngày em đến, Em dạy anh cách yêu thương trọn vẹn một người - Ngày em đi, em chưa dạy anh cách quên đi một người anh từng trọn vẹn yêu thương. nhưng đến tận cùng thì nó vẫn sẽ luôn là những vòng quay tuần hoàn của nó!!! 15. Con trai chọn cách im lặng cho những nỗi
Hai nhân vật trong bức ảnh không phải ai xa lạ, tất nhiên người thứ nhất là chồng sắp cưới của em, nhưng em không ngờ, người đứng cạnh đang thể hiện hành động vô cùng thân mật với anh lại chính là M. - một trong 4 người bạn thân đang cùng em dọn dẹp lúc đó.
Tập đoàn Hoàng Quân hiện là đơn vị tiên phong trong lĩnh vực đầu tư và phát triển Nhà ở xã hội, Nhà ở cho công nhân tại TP.HCM và các tỉnh thành phía Nam, góp phần đồng hành cùng Chính phủ thực hiện chính sách Nhà ở xã hội và chiến lược Nhà ở Quốc gia. Đến nay
aMqLFG. Em thương anh! Thương mọi điều anh ạ Cả tiếng cười , cả giọng nói ấm êm Cả những chuyện anh vẫn kể hàng đêm Từng câu chữ nhát gừng nhưng mộc mạc Bởi vì thương nên điều chi cũng khắc Cũng lắng nghe mà chẳng thấy chán chường Chỉ cần anh cứ nhắn gửi yêu thương Em đủ thấy lòng bình yên đến lạ ! Chữ thương ấy ! Anh ơi khó diễn tả Nó đong đầy hơn cả nhớ và yêu Tình trong veo nhưng tha thiết rất nhiều Vừa thanh khiết lại đậm sâu lắm đấy! Hạnh phúc sao mỗi sớm mai thức dậy Thấy dòng tin anh nhắc nhở dặn dò Chỉ vậy thôi xoá hết mọi âu lo Bao khó nhọc vụt tan như mây khói Đừng trách chi chữ thương kia nông nổi Bởi anh ơi ! em thương đến tận cùng Dẫu biết rằng ta chẳng thể bước chung Nhưng thương lắm ! Thương ngàn đời… ngàn kiếp ! Em không sợ tương Phùng hay giã biệt Vì anh luôn ở sâu thẳm tâm mình Chỉ cần anh luôn an ổn yên bình Hướng về em không rời xa buông bỏ Thì anh ạ! Chẳng có gì ngăn trở Hai tâm hồn mãi thương nhớ…ngàn năm! Đồng Ánh Liễu ĐAL tìnhyêuvànỗinhớ
Web server is down Error code 521 2023-06-11 230230 UTC What happened? The web server is not returning a connection. As a result, the web page is not displaying. What can I do? If you are a visitor of this website Please try again in a few minutes. If you are the owner of this website Contact your hosting provider letting them know your web server is not responding. Additional troubleshooting information. Cloudflare Ray ID 7d5d7b69f8ced0c1 • Your IP • Performance & security by Cloudflare
Hợp âm viết ở Tone [Am]Hà Anh Tuấn tone Dm Capo 5[F]Tôi ở đây, [G]đứng giữa nơi đây[Am]Ôm vòng xoay của những loay hoay[F]Bước từng bước chậm, [G]đi vài ba dặm[Am]Rồi đường về nhà cứ lớn hơn ra dần[F]Những nước mắt ấu thơ[G]Đang hối thúc ước mơ[Am]Đưa câu ca đậm chất riêng của kẻ ru [F]đời[G]Của kẻ ru người [Am]À [F]ơi tôi từng [G]tới nơi của[Am]Cơn mưa mây thoáng [Em]qua a àÀ [Dm]ơi tôi từng sống trong nơi này[E7]Hoa không rơi trên mái nhàNụ hoa đã [F]tàn trong mùa [G]mưaChỉ còn lưa thưa[Em7]Chẳng còn ai chờ trông đón [Am]đưaĐường thưa ướt [Dm]lệ phố ngược [G] lốiDi cư trên những [C]nốt nhạc bạc như [C7]vôiNhìn xa ước [F]gần những tình [G]ngânĐôi lần phân vân [E7]nên dừng chânHay [Am]chạy theo đến cùng [Dm]tận [Em7]Đến [Am]cùng tận
[A]Ngược dòng thời gian quay [Fm]về quá khứAnh tìm [D]lại những ký ức hôm [E]nào[A]Lục tìm trong trí nhớ [Fm]ngày đầu thu a mỉm [D]cười nhớ bóng dáng của [E]emNgày em [A] đến bên anh là món [Fm]quàAnh [D]thầm ước nguyện từ bấy [E]lâuNgày em [A]đến bên anh là [Fm]ánh dươngMang tình [D]yêu ngập tràn nơi [E]anh[A]Anh thương em nhất mà [Fm]!Cớ sao bây [D]giờ lại vội chia xa [E]?[A]Anh yêu em nhất mà [Fm]!Cớ sao bây [D]giờ lại vội buông tay [E]?Từng day [A]dứt ngày ấy vẫn [Fm]luôn vẹn nguyênTình [D]mình tựa mây [E]bayLời theo [A]gió nhẹ trôi, tiếng [Fm]yêu đầu môiLụi [D]tàn nào ai [E]hay..Rap [A] [Fm] [D] [E] Có người [A]hỏi s a lại viết nhạcVì khó quên [Fm]e nên k thể làm việc khácCớ[D] s a luôn bên phím đànVì nỗi nhớ [E]e luôn tích tịch tình tangChuyện tình [A]đẹp hay chuyện tình dở dangTình mình có [Fm]thơ hay chỉ là lỡ làng...Tình mình có [D]giống như nàng Kiều và Kim Trọng ? Bắt đầu thật [E]đẹp để r toàn thở thanA đã [A]có cho mình những sai lầm, chất thành [Fm]đống nên h thật khó sửaTừ khi xa [D]e nỗi nhớ tới làm bạnCòn đêm [E]nay nỗi buồn đến gõ cửaA tua [A]ngược bộ phim của ký ứcThêm một [Fm]lần nữa sống trong kỷ niệm xưaTìm một [D]ngày đc bên nhau lần nữa s khó như [E]tìm hạt nắng trong vệt mưa...[A]Khu vườn tình yêu k chăm sócChỉ còn cành [Fm]khô và vài nắm cỏ dại[D]Làm s để lau mi e khóc..?Làm s [E]để tình mình thắm trở lại...?A k [A]muốn cuộc sống mình vô vịNhư Tô [Fm]Thị hoá đá chờ ngìn nămA chỉ [D]muốn làm cao ấp đô thịNơi e [E]tới thì a tới hỏi thăm[A]Xa e rồi a sẽ nhớNhớ lần [Fm]đầu đôi mình khẽ chạm môiNhớ cả [D]cái nắm tay chiều hôm ấyNhớ cả [E]những cái ôm mới đây thôiA vẫn [A]có cho mình những câu hỏi...[Fm]Về chuyện tình của hai ta...[D]Rằng a thương e nhất mà..Cớ s bây [E]h mình phải vội chia xa...!?[A]Anh thương em nhất [Fm]mà !Cớ sao [D]bây giờ lại vội chia[E] xa ?[A]Anh yêu em nhất [Fm]mà !Cớ sao bây[D] giờ lại vội buông[E] tay ?Từng day [A]dứt ngày ấy vẫn [Fm]luôn vẹn nguyênTình[D] mình tựa mây [E]bayLời theo[A] gió nhẹ trôi, tiếng[Fm] yêu đầu môiLụi[D] tàn nào ai[E] hay..[A]A thương em nhất [Fm]mà cớ s bây [D]h lại [E]vội... buông[A] tayy...
Thương anh yêu phải một đứa dở hơi, đụng chút là khóc, hơi tí là cần được vỗ về. Những lúc em nằm thu lu một góc giường tỉ tê anh lại thở dài "đang giận nhau mà khóc như thế này, làm sao mà anh giận tiếp được", thế là em lại càng được thể, úp mặt vào ngực anh rồi gào mồm ra, nước mắt nước mũi lem luốc bẩn thỉu, mặc anh ra sức dỗ dành. Yêu anh….Em can đảm bao nhiêu, mạnh mẽ bao nhiêu, trước mặt anh dường như vẫn chỉ là một đứa trẻ, mãi chẳng chịu lớn lên, phiền phức vô thương anh những ngày em khó ở, lại vô cớ ghen tuông rồi hờn giận. Có gì đâu một hai mối quan hệ xã giao bình thường, em cứ hay cho là quan trọng. Để rồi những lúc lì lợm lại xị mặt dỗi anh. Thế nhưng mà dù có như thế nào, anh cũng để cho em phần thắng. Tại anh nói anh yêu em, chẳng bao giờ muốn làm em buồn. Thế mà em yêu anh bao nhiêu, chẳng hiểu sao lúc nào cũng đanh hanh như thương anh trời nóng đến phát điên, vẫn phải đưa em đi qua biết bao nhiêu con phố, tại em không chịu ngồi yên ở nhà. Rồi dù mệt mỏi như thế nào, chỉ vì một câu em nói không muốn ăn sáng một mình, mà cặm cụi chẳng ngại đường xa anh vẫn đến bên em những ngày hè Hà Nội tất bật nắng về nhiều như thế, vì "có thế nào em cũng phải đi ăn".Status buồn không có tình yêu nào là mãi mãi, chỉ có những khoảnh khắc yêu nhau là mãi mãiCó cái ngày bão về em ngúng nguẩy kiếm chuyện, toàn những lí do con trẻ. Anh dỗ chẳng xong cũng trở nên tức giận, bước đi trước, em lũn cũn theo sau, cứ muốn khóc vì tủi thân. Nhưng cả ngay những khi bước chân có nhanh như thế nào, anh cũng chưa bao giờ buông bàn tay đang nắm tay em, lúc đấy em hiểu dù em làm mình làm mẩy đến bao nhiêu, anh cũng không bao giờ buông tay em, vì mình đã vượt qua khó khăn bao nhiêu để được ở bên nhau cơ thương anh từ những ngày đầu mới yêu. Thương cái ngô nghê những khi anh ôm em rồi hôn lên má. Thương cả những ngày mình mới quen đã đứng dưới mưa chờ đưa em đi ăn, chẳng biết anh còn nhớ? Em thương anh....Thương cả những lúc em thấy như cả thế giới này chẳng ai bên cạnh, vẫn có vòng tay anh khi anh nói "làm sao anh bỏ em ở lại được". Em thương những khi hai đứa mình ngồi nghĩ chuyện tương lai rồi cùng khóc cùng Status hay Hà Nội những ngày trở đông ta chênh vênh giữa đôi bờ nỗi nhớ...Có những hôm thức dậy em thấy mình nằm lăn sang một góc giường, rồi tự nhiên thấy anh khẽ khàng kéo em lên rồi ôm vào lòng, như sợ em tỉnh giấc. Giây phút ấy với em, là bình yên đến tận cùng của mọi cảm xúc. Anh! Ánh mắt anh, giọng nói anh, tất cả em đều cứ hay hỏi "nếu sau này anh gặp một người con gái khác tốt hơn em, liệu anh có yêu người ta không?", tại vì yêu anh quá nhiều, nên nỗi sợ mất anh dù chẳng muốn, vẫn luôn hiện hữu xung thường nói, làm sao tìm được ai yêu rồi hi sinh vì anh nhiều như em. Nhưng cuộc sống vô thường, chờ đến lúc nhận ra người ta chẳng hết lòng vì anh, biết đâu anh đã bỏ em lại phía sau rồi đi một quãng dài phía trước. Nhưng em tin anh, em tin vào duyên số. Không phải ngẫu nhiên mà mình tìm thấy nhau giữa muôn vàn xa lạ, bởi thế nên sóng gió bao nhiêu, chỉ cần anh vẫn muốn giữ em ở cạnh, em nhất định sẽ mãi theo anh!Lời kết Em không thấy hối hận khi đã yêu anh, kể cả khi chúng ta đã trở thành hai đường thẳng song song không điểm chung giữa dòng đời. Thanh xuân đã cho em một tình yêu đẹp, và không có lý do gì để em không dành cả thanh xuân của mình để yêu một ai đó, giống như anh!
em thương anh thương đến tận cùng