Đức, UAE đạt được thỏa thuận khí đốt, giao hàng sớm nhất vào cuối tháng 12 25.09.2022 ; Đức ký thỏa thuận năng lượng với UAE 25.09.2022 ; UAE ký thỏa thuận 'an ninh năng lượng' với Đức 25.09.2022 ; Nga thất thế trong cuộc chiến năng lượng với châu Âu 25.09.2022 Năm tháng vội vã ngoại truyện. Lời Editor: Mặc dù đọc "Năm Tháng vội vàng Vã" được một thời gian rồi, nhưng ấn tượng của tôi về bộ truyện này vẫn không thể suy giảm, với thú thực là chiếc kết của truyện vẫn khiến cho tôi tiếc nuối nuối. Bởi vì thế tôi NẾU BIẾT TRĂM NĂM LÀ HỮU HẠN(TBL20) - Ấn bản đặc biệtTác giả: Phạm Lữ Ân "Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…"Có đôi khi những bộn bề của cuộc sống cuốn ta đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, ta vội vã làm, vội vã ăn, vội vã ngủ, vội vã yêu và Năm tháng vội vã trong thời điểm gọi là thanh xuân, tôi sợ đánh mất điều gì đó tươi đẹp và đáng giá Thế là, tôi đi tìm chút tôi hoang hoải tự do gào lên vui buồn và ngông cuồng khóc cười giữa bầu trời lam biếc, giữa tiếng sóng xô xát bờ đá và giữa tiếng lòng tôi rơi lửng ồn ào trong sự thanh tĩnh Cùng với đội ngũ bác sĩ giỏi với kinh nghiệm lâu năm. 20. Năm kinh nghiệm. 6. Tiến sĩ, thạc sĩ hợp tác Phục hồi chức năng: 15 tháng 10, 2022. Cả ngày. hít sâu dần dần và thở ra nhẹ nhàng không vội vã và nhịp độ tăng lên từng ngày. - Tập thể dục: Hàng ngày vận Năm Tháng Vội Vã Thể loại: Ngôn tình Tình trạng: Hoàn Thành: Định dạng: eBook prc pdf epub azw3: Lượt xem: 5336: Từ khóa: eBook prc pdf epub azw3 full Cửu Dạ Hồi Năm Tháng Vội Vã Ngôn tình Hiện đại Lãng mạn Văn học phương Đông: Nguồn: luv-ebook.com Ag1l. Năm tháng vội vã là một quyển sách vốn được tôi đặt rất nhiều kì vọng. Ebook được xuất bản trước sách giấy hơn nửa năm. Ngày đấy tôi cứ mong mỏi ngày xuất bản sách giấy để tặng cho sinh nhật 18 tuổi một mối tình đơn phương của tôi. Nhưng rồi tôi đợi không được. Thế rồi đến sinh nhật mình tôi đã tự tặng mình nỗi gặm nhấm mang tên “Năm tháng vội vã” này. Review thì khen vô số kể, tôi cũng chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ khóc hết nước mắt với những trang sách nhưng tôi không ngờ rằng suýt chút nữa thì tôi bỏ dở giữa chừng. Cũng phải mất 2 tháng từ khi tôi lật trang đầu quyển sách đến khi tôi gấp lại trang cuối, cộng thêm 1 tuần cho Ngoại truyện. À nhân tiện nói đến Ngoại truyện, sách này xuất bản không có Ngoại truyện, cũng chẳng hiểu sao lại cắt mất bài “Những đóa hoa đinh hương” của Kiều Nhiên, cộng thêm lỗi đánh máy ở một cơ số chỗ nên tôi không hài lòng lắm về chất lượng tuy nhiên thì giấy vẫn rất xịn. Chắc là họ sẽ tái bản thôi, vì Kiều Nhiên, tôi sẽ đợi mua lại bản đầy đủ. Đọc được khoảng nửa quyển thì tôi drop. Lý do thì tôi quá mệt mỏi với đôi nam nữ chính. Có lẽ là do sự khác biệt về thế hệ, lý do duy nhất tôi có thể nghĩ ra cho sự khó chịu của mình. Trần Tầm. Tôi nói thật là tôi rất ghét cậu ta. Một phần vì tôi quá yêu Kiều Nhiên, Kiều Nhiên càng bị đối xử bất công bao nhiêu tôi càng ghét cậu ta bấy nhiêu, dù vấn đề này thực ra nằm ở tác giả. Nhưng không phủ nhận Cửu Dạ Hồi đã xây dựng Trần Tầm tuy không hoàn hảo, nhưng tuyệt đối thật. Trần Tầm đề bạt Phương Hồi làm lớp phó vì cậu thấy cô ấy đi về với Triệu Diệp, hỏi bài Kiều Nhiên nhưng một lớp trưởng nổi bật như cậu lại bị cô gái trầm tính này “bơ đẹp”. Khi bỗng dưng quá chú ý một người thì dần dần sẽ thấy có tình cảm, và ngày đó họ ngộ nhận đó là tình yêu, tình yêu mãi mãi. Trần Tầm viết lên bảng dòng chữ “Phương Hồi thích Trần Tầm” để rồi ra tay “anh hùng cứu mỹ nhân”, tạo ấn tượng với cô bạn. Giờ nhìn lại, tôi tuyệt đối ghét loại con trai này. Thực ra Trần Tầm làm cho tôi có cảm giác là cậu ấy theo đuổi Phương Hồi vì tự tôn bản thân nhiều hơn. Cậu vốn được rất nhiều người để ý, giống như cái rốn của vũ trụ vậy, nhưng lại bị một người hoàn toàn ngó lơ. Thế nên mới thấy hụt hẫng và làm tất cả để bắt cô ấy quay đầu nhìn về phía mình. Thật trẻ con. Nhưng tôi nghĩ, sau những ngày trẻ con ban đầu ấy, cậu cũng đã thích Phương Hồi rất nhiều. Tất nhiên, là theo cách trẻ con. Tình cảm của bọn họ thời cấp 3 vốn không có vấn đề gì với tôi, ngoại trừ việc tôi quá quá yêu Kiều Nhiên mà thực ra cái ngoại trừ này ảnh hưởng hơi bị to. Tôi có cảm giác Trần Tầm chơi với Kiều Nhiên theo một thói hơi “bề trên”. Tôi đang nghĩ xem có nên thông cảm vì cậu ta là con trai mà không đủ nhạy để nhận ra tình cảm của Kiều Nhiên hay không, vì thực ra bạn bè chơi với nhau suốt mà không nhìn thấy thì hơi tệ, giống kiểu không coi trọng nên không thèm để ý ấy. Nhưng thôi thì tâm sự của Phương Hồi cậu ta còn không nhanh nhạy thì với một người khó dò như Kiều Nhiên, cậu ta không thấy cũng dễ hiểu. Lên đại học, mọi thứ thay đổi là điều hiển nhiên, thay đổi nhanh đến mức không kịp nhận ra. Trần Tầm ưa náo nhiệt, điều này tự khắc sẽ đẩy cậu ta ra khỏi một Phương Hồi trầm lặng mà đến với Thẩm Hiểu Đường. Đoạn này thì tôi không phản đối gì Trần Tầm cả. Kể cả khi dùng dằng thì cũng hoàn toàn hoàn toàn hiểu được. Mối tình đầu buông tay vô cùng khó, nhất là khi Phương Hồi không ý thức được là họ cần phải buông tay mà cứ níu. Nhưng Trần Tầm cuối cùng cũng buông tay được. Tôi thật muốn bắn pháo hoa cho cậu ta quá. À tuy là cậu ta cũng chia tay Thẩm Hiểu Đường do đã đứng ra nhận cái thai của Phương Hồi về mình, nhưng đoạn này thậm chí còn phải bắn pháo hoa to hơn nữa. Trần Tầm lúc đó dám bắt đầu, dám yêu, dám kết thúc. Không dùng dằng như ngày yêu Phương Hồi. Những ngày về sau Trần Tầm rất nhiều lần hối hận vì cậu ta đã bỏ câu 13 điểm, để ảnh hưởng đến quãng đời về sau. Một cách gián tiếp thì đấy như là cái giá của mối tình đầu của cậu. Tôi không thích Trần Tầm những năm cấp 3. Nhưng từ khi cậu lên Đại học và nhất là khi Trương Nam vào làm cùng cậu, tôi đỡ ghét hẳn. Phương Hồi. Nữ chính nhé nên tôi sẽ không có sự khác biệt nào về giới tính để nương nhẹ sự đánh giá đối với con người này như đối với Trần Tầm, Thậm chí tôi nghi ngờ là tôi ghét cô ấy còn nhiều hơn ghét Trần Tầm. Tôi biết cô phải trải qua quá nhiều khi còn rất trẻ, bắt đầu từ cái chết của Lí Hạ, đến gia đình, lại còn được cả Trần Tầm cộng với cái thai thì suy sụp cũng dễ hiểu. Nhưng có lẽ vì cô không chọn Kiều Nhiên, không cho cậu ấy cả một cái ôm ngày từ biệt, nên tôi đã mặc định những đau buồn cô phải trải qua cũng là cái giá. Thực ra đoạn đầu tôi rất thích cô, nhưng càng đọc những u uất của cô tôi càng không thể chịu được. Kiểu con gái thế này khiến tôi cũng tự hỏi xã hội xung quanh của cô liệu có vấn đề gì không? Mọi người nói 9x chúng tôi thoáng nhưng nhiều lúc tôi thấy cô không cương quyết né tránh những cử chỉ tình cảm của Trần Tầm, tôi thấy họ còn bạo hơn tôi chán. Hay lúc cô ghen với Ngô Đình Đình mà tôi thấy ngớ ngẩn, và một tầm nhìn có phần hạn hẹp. Quá khứ của cô có một Lí Hạ, Trần Tầm vẫn kiên quyết ở bên cô đến nỗi bị đánh bầm dập thì cô sao lại có thể trách quá khứ của Trần Tầm có một cơn say nắng và hiện tại của Trần Tầm có một người bạn thân là Ngô Đình Đình? Hay cả lúc cô thấy Trần Tầm dần xa cô cũng không chạy đi hỏi hay tìm cách níu kéo, vậy khi cậu nói thích Thẩm Hiểu Đường rồi, tự cô cũng nói họ chia tay rồi, cô còn đủ tư cách để khóc lóc xin đừng chia tay được không? Hay khi Lâm Gia Mạt thích Trần Tầm, có bao giờ cô nghĩ cô đã làm bạn thế nào mà đến bạn mình mơ về ai cũng không dám nói, dù chỉ giả vờ như một lời nói đùa vu vơ? Cơ bản là tình cảm của cô với Trần Tầm có quá nhiều lỗ hổng. Từ khi bắt đầu cô đã chẳng nắm được gì trong tay. Vậy mà khi chia tay, không cần biết là yêu sâu sắc đến đâu và chia tay đau khổ thế nào, một người con gái từng không dám nói chữ “yêu” mà chỉ đơn giản là “thích”, lại lên giường với kẻ khác chỉ để “biết cảm giác” và rồi có thai thì thời đại nào cũng thấy thật chẳng chấp nhận nổi. Ngoại trừ nam nữ chính thì tôi không có phàn nàn gì về các nhận vật phụ, hoặc là đôi chính đã lấy hết sự chán nản của tôi rồi. Kiều Nhiên. Hầu như nước mắt tôi khóc trong quá trình đọc đều là cho Kiều Nhiên. Ngoài đời có Kiều Nhiên, nhất định tôi yêu. Không phải đọc truyện xong nói liều, nhưng mẫu như Kiều Nhiên thực sự là một chỗ dựa mà nhiều người con gái mong mỏi, chỉ là Phương Hồi không chọn, vì cơ bản, Phương Hồi còn không chủ động chọn Trần Tầm. Cậu ấy không như Trần Tầm, tính đủ kế để khiến Phương Hồi thích mình. Cậu ấy, như Cửu Dạ Hồi nói, chỉ đơn giản là thêm vào danh sách những việc làm hàng ngày của mình một dòng, là thích Phương Hồi. Trần Tầm dường như vội vã đến với Phương Hồi ở cái tuổi 16 ấy, dẫn đến những vội vã khác của họ sau này. Còn Kiều Nhiên cậu không vội. Sự không vội này khiến câu không có được Phương Hồi, dù cậu bước vào trái tim Phương Hồi trước. Nhưng tôi muốn đổ hết lỗi này cho sự vội vã của Trần Tầm. Thôi thì tôi bất công nhưng tác giả cũng thiên vị Trần Tầm nhiều rồi, chịu thêm ít bất công của tôi cũng không sao đâu. Trăm lời vạn ý cũng không giúp tôi nói hết tình yêu của tôi với Kiều Nhiên. Cậu ấy càng bị tác giả đối xử bất công thì tôi càng yêu cậu ấy. Chỉ là Phương Hồi không yêu. Tôi thực lòng mong và cũng thực lòng tin Phương Hồi có lúc đã hối tiếc vì ngày đấy không đến với Kiều Nhiên. Cửu Dạ Hồi dành cho tất cả nhân vật khác một cái kết tương đối rõ ràng, còn Kiều Nhiên như là bị bỏ rơi bơ vơ vậy. Chắc tại cậu ấy tuyệt vời quá nên muốn kết cũng khó cho tác giả tự an ủi Lâm Gia Mạt. Ngoại trừ lúc cô ấy nói rằng cô ấy sẽ có được Trần Tầm mà không mất đi tình bạn với Phương Hồi ra, thì tôi không ghét cô ấy lúc nào. Thậm chí ngoài những giọt nước mắt cho Kiều Nhiên ra, Gia Mạt là người duy nhất còn lại tôi khóc. Đấy là lúc cô rút trong ví ra một tập tiền với những chữ SK dành cho Tô Khải. Giờ nhắc lại đoạn đó tôi vẫn còn thấy cay khóe mắt. Triệu Diệp. Triệu Diệp có lẽ là người có thay đổi lớn nhất trong suốt mạch truyện. Cậu từ một người vô tư cố đi về cùng đường với Phương Hồi hay như ngày thích Lâm Gia Mạt, đến một người chín chắn hơn khi biết Lâm Gia Mạt thích Tô Khải. Cậu ấy không vì chuyện đó mà làm ảnh hưởng đến tình bạn của bọn họ. Cậu, đã dùng tất cả dũng khí để theo đuổi Lâm Gia Mạt. Và cũng đã dùng tất cả dũng khí để buông tay. Sao viết đến đây lại thấy Trần Tầm có vẻ ít quân tử nhất nhỉ? Xin lỗi nha Trần Tầm lại bất công với cậu rồi. Cậu ráng chịu vậy. Nếu đôi chính dùng dằng mệt mỏi bao nhiêu, thì các nhân vật còn lại quyết đoán và kiên định với tình cảm của mình bấy nhiêu. Không phải họ không đổ vỡ, chỉ là họ sẵn sàng hết lòng dù phải đổ vỡ, để sau đó không có hối tiếc trong lòng. Tôi drop giữa chừng còn vì đoạn cuối Trương Nam nhờ Phương Hồi nghe cuộc điện thoại của Trần Tầm rồi Phương Hồi Trần Tầm gặp lại nhau ở ngoại truyện. Lúc đó tôi đã bực phát điên. Tôi đã ngừng khá lâu và tìm đọc review. Rồi tôi bình tĩnh và nghĩ lại. Cuối cùng họ gặp lại, à đúng hơn là Trần Tầm đi Úc tìm Phương Hồi và ở một nơi mọi người có đôi có cặp cậu tình cờ nhìn thấy một cô gái mặc váy đỏ đứng lẻ bóng giống với hình ảnh của Phương Hồi lần đầu xuất hiện trong truyện. Tôi đã hiểu ra rằng, suốt những năm cách xa họ đã không ngừng nuối tiếc và hối hận, vậy thì lần gặp mặt này để họ thanh thản mà sống tiếp những ngày sau và toàn tâm toàn ý cho một người kế sau, như ngày xưa họ từng toàn tâm toàn ý cho nhau. Nỗi đau đã lành, nhưng cũng thành sẹo. Họ chắc sẽ không quay lại với nhau nữa, nếu thế thì ảo quá, mà vốn đôi nam nữ chính này thật đến đáng ghét nên sẽ không kết ảo vậy đâu. Mà tôi còn tha thiết mong là sau khi Trần Tầm nhìn thấy Phương Hồi xong, vừa toan bước đến thì sẽ thấy Kiều Nhiên bước đến bên Phương Hồi, như kiểu vừa đi mua nước về ấy. Giống như lúc Kiều Nhiên đi tìm rồi lại thấy Phương Hồi ở cùng Trương Nam. Tác giả à sao chị nhỡ để Kiều Nhiên của tôi dang dở vậy? Từ đầu đến cuối anh đều đi trước chỉ chừa dừng lại ở bước cuối cùng rồi nhìn Trần Tầm chạy sau bước qua. Phương Hồi không lấy thì để cho tôi đi haizzzzz. Cuối cùng Tô Khải cũng không ở bên Trịnh Tuyết. Anh lấy một người phụ nữ khác, còn cô ta thì ngoại tình với sếp anh. Cuối cùng Lâm Gia Mạt đã thôi không xé đơn xin yêu của Tống Ninh nữa. Cuối cùng Triệu Diệp đã dành bluelover của mình cho Lưu Sảng. Cuối cùng thì Thẩm Hiểu Đường chỉ đợi được 9 vạn 8 ngàn của Vương Sâm Chiêu. Nhưng cuối cùng thì Trần Tầm, Kiều Nhiên, Phương Hồi sẽ ra sao, không ai biết. Có lẽ chính Cửu Dạ Hồi cũng phải lắc đầu nói câu không biết. Dẫu sao, thì cuối cùng, theo một cách trầm lặng nhất, Năm tháng vội vã là một câu chuyện hay về thanh xuân. Tôi đọc xong "Năm tháng vội vã" vào một đêm tháng tám, sau bao ngày lần lữa khi nghĩ tới độ dài và độ dày của sách, để rồi nhận ra mình không hề lãng phí thời gian dành cho việc đọc nó chút nào."Mỗi người đều có thanh xuân, mỗi thanh xuân đều có câu chuyện, mỗi câu chuyện đều có nuối tiếc, mỗi nuối tiếc đều có hồi ức đẹp đẽ vô tận".Hồi ức đẹp đẽ mà đầy tiếc nuối ấy, được từ từ lần giở qua lời kể của Phương Hồi, cô gái váy đỏ thà để người khác hiểu nhầm mình là les chứ không muốn bắt đầu tình yêu cùng ai nữa. Tôi có cùng thắc mắc với Trương Nam, người được Phương Hồi trực tiếp kể lại câu chuyện ấy phải thất tình đến thế nào thì người ta mới trở nên đau thương đến vậy, đến nỗi tự nhốt mình trong thế giới "không có tình yêu, không có dục vọng"? Thế nên tôi dõi theo câu chuyện một cách tò mò, để rồi mỗi lúc một bị cuốn vào không gian ngược với không khí u buồn đầu truyện, bức tranh tuổi xuân của Phương Hồi đã hiện ra bằng những nét cọ tươi tắn trong trẻo, và cũng thật gần gũi, dung dị. Đó là tuổi xuân của thế hệ 8X, họ trưởng thành trong những năm tháng không còn chiến tranh và đói nghèo, nhưng đời sống vẫn chưa cao lắm, ôtô, điện thoại di động, máy tính đều là những đồ dùng xa xỉ, và những thương yêu thuở học đường thường e ấp vụng về khó thốt thành lời. Đó không phải là câu chuyện của riêng Phương Hồi, mà là câu chuyện của một nhóm bạn thân, mà lạ lùng thay, có thể khiến rất nhiều người soi vào và nhận thấy bóng dáng mình, tuổi trẻ của mình trong lẽ tập thể lớp nào cũng có những con người như thế một anh chàng giỏi giang sôi nổi, tỏa sáng như ánh mặt trời, một cô gái dịu dàng lặng lẽ như vì sao mờ nhạt ở góc trời, không chăm chú nhìn sẽ khó phân biệt được với muôn vàn vì sao khác. Một nhóm bạn chơi thân với nhau, nhưng dù quý mến nhau đến mấy thì mỗi người vẫn bộc lộ tính cách riêng biệt của mình. Khi một đôi trong nhóm chính thức thích nhau, mọi người cùng ra sức vun vào, giúp đỡ, bao che. Khi một người thích người khác mà không được đáp lại thì phải giữ bí mật lặng thầm, bởi nếu lộ ra, cả nhóm sẽ rơi vào tình trạng khó xử, ngượng ngùng, khó mà đối mặt và thân thiết được như những ngày trước Hồi chính là cô gái lặng lẽ và mờ nhạt ấy. Cậu bạn Triệu Diệp bịa ra cái cớ chung đường về để tiếp cận Phương Hồi, đưa cô ra khỏi lớp vỏ bọc của mình mà tiếp xúc cùng người khác, anh chàng Kiều Nhiên hiền lành thường trao đổi việc học với cô từng có lúc khiến cô có chút xuyến xao. Cô dần dần làm quen với họ, nhưng lại giữ một thái độ hết sức xa cách với Trần Tầm chỉ vì tự ti trước sức hút của cậu. Thế nhưng dù cô có ý định né tránh thứ ánh sáng rực rỡ mang tên Trần Tầm thế nào, thì cậu vẫn điềm nhiên tùng bước tiến thẳng vào cuộc đời cô, giúp cô cảm nhận được rằng, thích một người hóa ra có thể ấm áp đến vậy. Thích, ngày đó giữa họ chỉ dám dùng từ "thích" mà thôi, nhưng vẫn đủ lấp đầy trái tim cô, khiến phần đã hoang vu trong lòng cô nở hoa rực rỡ. Nhưng ai dám khẳng định tiếng "thích" ấy không ý nghĩa bằng bao lời hẹn thề "yêu nhau mãi mãi" mà những năm sau này người ta vẫn thường thốt lên một cách dễ dàng dù có khi vẫn còn ở độ tuổi vị thành niên?Nếu thời gian có thể dừng lại ở những năm tháng ấy thì tốt biết bao, để nhóm bạn năm người bọn họ mãi được bên nhau, cùng đạp xe đến trường, cùng đối mặt với những kỳ thi, cùng đi ăn, cùng tham gia và cổ vũ các trận bóng, cùng tập múa, cùng biểu diễn nhân đại lễ Quốc khánh, cùng vào siêu thị ngắm những món đồ đắt tiền và nói vung trời về những dự định tương lai. Thế nhưng hai chữ "tương lai", nào ai biết trước được sẽ mang đến những gì?"Chúng em đều tưởng rằng sau khi trưởng thành là có thể mãi mãi được đồng hành với nhau, và thế là cố gắng trưởng thành, bất chấp mọi hậu quả, tuy nhiên khi đã đến độ tuổi phải nói lời tạm biệt với tuổi trẻ, mới chợt phát hiện ra rằng, hóa ra trưởng thành chỉ khiến chúng em phải xa nhau..."Là do con người dễ đổi thay, hay bởi năm tháng vô tình trôi vội vã? Những người bạn từng gắn bó thân thiết, từng hẹn thề "chúng mình sẽ mãi mãi bên nhau", khi khắc từng người trong nhóm lên gốc cây để lưu dấu kỷ niệm, hẳn không lường trước được rằng rồi dòng đời cũng sẽ cuốn mỗi người về một hướng khác nhau. Những mối tình si ngốc dại khờ thuở cấp ba cũng dần tan biến hoặc chuyển đối tượng yêu thương sang người khác. Đôi trai gái cứ ngỡ rằng bước chân vào giảng đường đại học sẽ được chính thức yêu nhau, sẽ có thể sánh bước bên nhau đến răng long đầu bạc, nào ngờ mỗi lúc một thêm khoảng cách. Chỉ riêng cô gái nhỏ Phương Hồi chậm chạp và cố chấp, không bắt kịp những đổi thay, cũng không chấp nhận nổi những thay đổi ấy. Cô mơ hồ nhìn thấy trước kết quả mà vẫn chọn cách giả ngơ, vờ như mắt không thấy tim sẽ không đau. Nhưng làm sao ngăn chặn được cái gọi là hiện thực? Dường như để có thể thực sự trưởng thành, người ta phải trải qua những mất mát, chia ly. Để rồi những năm tháng sau này, ai cũng chín chắn hơn, có thể tự bảo vệ tim mình tránh khỏi những tổn thương ấu trĩ, nhưng đó cũng là khi chúng ta đã dần đánh rơi dũng khí thuở ban đầu...Bức tranh tuổi xuân từng tươi đẹp bao nhiêu, thì khi hoen ố ngả màu lại càng khiến lòng người xót xa hoài niệm. Tôi không tìm được một kết thúc viên mãn như cổ tích cho câu chuyện của Phương Hồi, nhưng khi khép sách lại, vẫn nghe lòng mình thanh thản. Một ý nghĩ lướt qua tâm trí, mong rằng sau này dù tuổi xuân đã và đang trôi qua của mình có gặp phải những gì, khi quay đầu lại vẫn có thể thấy hai chữ bất hối". Như lời Phương Hồi đã nói với Trương Nam"Em từng rất yêu và rất hận, nhưng tình yêu và nỗi hận thù đó đã trôi qua vội vã, đến giờ nghĩ lại thực ra em không thấy hối hận, nếu để cho em lựa chọn lại, em vẫn sẽ lựa chọn con đường mà mình đã đi qua".Báo giới thiệu ngày 26/8/2013Thủy MộcCuốn sách của tôi Nhà Mọt có địa chỉ chính thức là các bạn hãy chia sẻ & ủng hộ tụi mình nhé! Mọt phimPhim Trung QuốcNăm Tháng Vội VãTập Full Bạn xem phim bị lag, giật? Đổi server tại đây Bộ phim truyền hình Năm Tháng Vội Vã là câu chuyện tình yêu của Phương Hồi và Trần Tầm. Kể về cuộc sống và tình yêu của thế hệ năm 80. Phương Hồi Trần Tầm Kiều Nhiên Triệu Diệp Lâm Gia Vinh là năm người bạn thời trung học với những tính cách đặc biệt. Phương Hồi và Trần Tầm theo thời gian mà nảy sinh tình cảm nhưng ... [Xem thêm] Giới thiệu Năm Tháng Vội Vã là một bài ca viết riêng cho những con người trẻ tuổi hồi tưởng lại năm tháng thanh xuân tươi đẹp, trong sáng đến ngây thơ ấy. Truyện kể về tình yêu của Trần Tầm và Phương Hồi kéo dài cả 10 năm qua những hồi ức của chính Phương Hồi, Trần Tầm và lời kể của Trương Nam. Những năm tháng vội vã của tuổi trẻ, những quyết định vội vã, những tư tưởng nông nổi thông qua câu chuyện tình yêu đó được tái hiện một cách chân thực đến bất ngờ. Mỗi người đều có thanh xuân, mỗi thanh xuân đều có câu chuyện, mỗi câu chuyện đều có nuối tiếc, mỗi nuối tiếc đều có hồi ức đẹp đẽ vô tận. Lúc 16 tuổi đang làm gì? Lúc đó tên bạn học thiếu niên còn có thể đọc ra không thiếu một chữ không? Có thích ai không? Bây giờ có còn liên lạc với người đó không? Có còn ở cùng một thành phố không? Từng yêu không? Chia tay không? Là vì quá trẻ cho nên yêu thích quá ngắn ngủi? Hay là vì vốn dĩ không hiểu mà vô tình làm tổn thương? Bàn tay nắm lúc đầu bây giờ nắm chặt tay ai? Thỉnh thoảng vẫn còn nhớ không? Đã từng vụng trộm thề thốt không? Thực hiện được không? Hay là…….đã quên hết? Phim Năm Tháng Vội Vã 2014, Xem Phim Năm Tháng Vội Vã Full 16/16 VietSub, Phim Nam Thang Voi Va 2014, Download Phim Năm Tháng Vội Vã , Xem Phim Năm Tháng Vội Vã 2014 Thuyết Minh, Phim Online Năm Tháng Vội Vã 2014 VietSub, Thể loại phim Tâm Lý - Tình Cảm, Gia Đình, Học ĐườngBộ phim truyền hình Năm Tháng Vội Vã là câu chuyện tình yêu của Phương Hồi và Trần Tầm. Kể về cuộc sống và tình yêu của thế hệ năm 80. Phương Hồi, Trần Tầm, Kiều Nhiên, Triệu Diệp, Lâm Gia Vinh là năm người bạn thời trung học với những tính cách đặc biệt. Phương Hồi và Trần Tầm theo thời gian mà nảy sinh tình cảm, nhưng vì tình đầu còn chưa chin chắn mà chia tay. Phương Hồi sau khi trải qua sự đau khổ của thất tình, chán nản đã đi Úc. Diễn viên trong phim Triệu Diệp, Lâm Gia Mạt, Trần Tầm

phương hồi năm tháng vội vã